Một nhà đầu tư DeFi tại Tây Ban Nha vừa bị cơ quan thuế truy thu 10,5 triệu USD cho một khoản vay thế chấp bằng tiền mã hóa, làm dấy lên tranh cãi về cách diễn giải pháp lý của chính quyền.
Một nhà đầu tư tài chính phi tập trung (DeFi) tại Tây Ban Nha đang đối mặt với hóa đơn thuế truy thu trị giá 9 triệu Euro (10,5 triệu USD) sau khi Cơ quan Quản lý Thuế Nhà nước (AEAT) phân loại khoản vay thế chấp bằng tiền mã hóa là lợi nhuận vốn. Vụ việc này đặt ra những câu hỏi nghiêm túc về cách diễn giải pháp lý gây tranh cãi của cơ quan thuế đối với các hoạt động DeFi.
Theo báo cáo của truyền thông địa phương, nhà đầu tư này trước đó đã khai báo đầy đủ các giao dịch và nộp 5,84 triệu USD tiền thuế. Tuy nhiên, ba năm sau, AEAT đã ban hành hóa đơn bổ sung, không phải cho lợi nhuận chưa khai báo, mà cho chính hành động gửi tài sản vào giao thức DeFi để nhận về khoản vay stablecoin. Đáng chú ý, tài sản thế chấp không hề được bán ra và không có lợi nhuận thực tế nào được tạo ra.
Cách tiếp cận này đã vấp phải chỉ trích gay gắt từ giới pháp lý. AEAT coi việc chuyển token vào các nền tảng như Beefy hay Tarot là sự kiện chịu thuế, và khoản vay stablecoin được xem là lợi nhuận đã thực hiện. Một cố vấn thuế được trích dẫn cho rằng: “Cơ quan thuế đã đánh thuế một thứ mà, xét trên mọi khía cạnh kinh tế lẫn pháp lý, không thể coi là thu nhập.” Các chuyên gia lập luận rằng diễn giải này trái với Điều 33 của Luật Thuế Thu nhập Cá nhân Tây Ban Nha, vốn quy định lợi nhuận vốn chỉ phát sinh khi có lợi ích kinh tế thực sự.
Vụ việc không chỉ phản ánh rủi ro của một trường hợp cá biệt mà còn cho thấy thách thức hệ thống tại Tây Ban Nha. AEAT đang siết chặt giám sát hoạt động liên quan đến tài sản mã hóa, với 328.000 cảnh báo được phát đi trong năm 2022 và con số này tăng lên 620.000 vào năm 2023. Tuy nhiên, cơ chế kháng nghị lại thiếu tính độc lập. Tuyến đầu tiên để kháng nghị là Tòa án Kinh tế – Hành chính Trung ương (TEAC), cơ quan trực thuộc Bộ Tài chính.
Đáng lưu ý, Tòa án Công lý Liên minh Châu Âu (ECJ) từng phán quyết năm 2020 rằng TEAC không phải một thiết chế tư pháp độc lập theo luật EU, bởi các quan chức của cơ quan này được bổ nhiệm và chịu sự chi phối trực tiếp từ chính bộ ngành mà họ có nhiệm vụ giám sát. Điều đó tạo nên một môi trường pháp lý rủi ro, nơi những cách diễn giải gây tranh cãi của cơ quan thuế có thể được áp đặt mà thiếu một cơ chế kháng nghị công bằng và độc lập.